by Hong-Anh Nguyen
Published on: Jul 1, 2005
Topic:
Type: Poetry

Nơi thành phố không có sông,
Mặt hồ vẫn mang nhiều sóng
Không biết cuộn mình tung bọt trắng
Sóng đành gợn lên theo nhịp đập trái tim
Ôm lấy một bóng hình
Của mặt trời chiều đỏ ối.

Nơi thành phố không có núi,
Mây cuộn ôm nhau phía chân trời
Đón một hòn lửa đang hấp hối
Gom sức tàn cháy lên.
Nhưng
Có một đám mây nhỏ
Nghịch ngợm vô tình
Giật mất của ta những tia nắng cuối
Khi mặt trời vàng hãy còn nóng hổi
Dành tặng cho ta cả buổi hoàng hôn.

Nơi thành phố không thiếu tiếng ồn,
Ta tìm lại được mình trong tĩnh lặng
Khi ngơ ngác thấy mặt trời dịu dàng quá
Đã dùng ánh dương để soi tỏ tâm hồn.


« return.